Cảnh Nguyên Châu ngẩn ra trong chốc lát, rồi ngẫm nghĩ một chút và suýt bật cười.
Anh không hiểu nổi một câu lạc bộ không có nổi một tuyển thủ ra hồn thì lấy đâu ra tự tin để chê bai tuyển thủ chuyên nghiệp.
Nhưng phải thừa nhận rằng, những người còn lại của BOD... đúng là khá phế thật.
Lâm Diên tiếp tục giữ vững lập luận logic của mình: “Nếu họ có chút thực lực, thì cũng đã không để câu lạc bộ của mình phá sản rồi. Mua họ về để làm gì chứ? Chẳng lẽ lại để họ làm đội của tôi phá sản luôn? Lúc đó tôi biết khóc với ai đây?”
Khóe môi Cảnh Nguyên Châu nhếch lên một chút: “Ừ, cậu nói đúng.”
Không hiểu sao, câu nói đơn giản đó vang lên qua điện thoại lại mang theo chút gì đó dịu dàng và mơ hồ, khiến cho Lâm Diên – người vừa thao thao bất tuyệt – chợt cứng họng.
Cảnh Nguyên Châu chậm rãi bước đến bên cửa sổ, ánh mắt nhìn ra chân trời xa xăm:
“Vậy còn tôi? Cậu không sợ BK đẩy tôi đi vì tôi xuống phong độ à?”
Lâm Diên bật cười khẽ: “Anh đừng đùa nữa. Nếu Titans mà xuống phong độ, tôi sẽ ăn hết bàn phím của cả câu lạc bộ.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play