Khi những thành viên khác lần lượt xuống lầu, chỉ thấy Bì Diêu Hoa đã có mặt trong phòng huấn luyện từ lúc nào.
Giao diện máy tính trước mặt cậu ta vẫn đứng yên ở màn hình chính, chưa mở game, ánh mắt lại như đang suy nghĩ điều gì đó xa xăm.
Giản Dã ngó vào bên trong, đảo mắt một vòng rồi bất ngờ: “Ủa? Không thấy đội trưởng đâu? Ra ngoài có việc à?”
Bì Diêu Hoa cúi đầu nhìn đồng hồ, dù đã chuẩn bị tinh thần, nhưng vẫn không nhịn được mà đưa tay day day huyệt thái dương, giọng hơi khàn: “Chắc còn đang ngủ.”
“Ngủ hả?” – Cố Lạc ngẩng đầu, cậu em út dễ thương nhất nhà lập tức lo lắng – “Không lẽ tối qua ra ngoài bị cảm gió rồi?”
Ở chung với nhau lâu, ai cũng biết rõ thói quen sinh hoạt của Cảnh Nguyên Châu. Sáng nào cũng dậy sớm, không chạy bộ thì cũng vươn vai tập thể dục. Giờ này mà chưa rời giường thì đúng là hơi bất thường thật.
Bì Diêu Hoa nghe vậy thì chỉ thấy đầu càng thêm ong ong. Nhưng cậu vốn không phải kiểu người thích đem chuyện riêng của người khác ra buôn, cho dù trong lòng có thắc mắc chuyện “huấn luyện viên với đội trưởng rốt cuộc là thế nào”, thì cũng đành ngậm miệng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play