Khi nói đến đây, anh nhếch nhẹ khóe môi đầy ẩn ý: “Cảm giác khi hai người cùng liên lạc bằng voice chat chắc cũng giống như cách chúng ta đang dùng điện thoại để nói chuyện vậy. Cậu xem, giờ chúng ta đã nói chuyện lâu như vậy, thế có phải nghĩa là… giọng của tôi vẫn nằm trong phạm vi mà cậu có thể chấp nhận, đúng không?”
Câu nói cuối cùng vang lên, xung quanh trở nên im ắng. Lâm Diên ngẩng lên, ánh mắt đánh giá biểu cảm của Cảnh Nguyên Châu. Không biết nghĩ đến điều gì, trong đáy mắt anh ánh lên những cảm xúc phức tạp, thoáng đổi vài lần.
Đến mức này, anh còn không hiểu ý đồ thực sự của đối phương khi cố tình kéo dài cuộc trò chuyện thì quả thật là giả ngốc. Sau một lúc, anh bật cười đầy thú vị: “Cảnh đội, rốt cuộc anh muốn tôi luyện tập cùng anh thật à? Hay là, anh đang ngầm đề nghị bán thân cho tôi để làm liệu pháp xoa dịu vậy?”
Cảnh Nguyên Châu đã nói chuyện hết sức uyển chuyển, nhưng Lâm Diên thì quá thông minh, chẳng đời nào lại giả ngây trước ý đồ rõ ràng này. Bị vạch trần, Cảnh Nguyên Châu cũng chẳng buồn biện bạch, chỉ thẳng thắn đáp: “Thực ra, hiểu thế nào cũng được.”
Đối diện với thái độ điềm nhiên này, Lâm Diên trầm ngâm trong giây lát, rồi không nói thêm lời nào. Anh trực tiếp cúp cuộc gọi đã không còn ý nghĩa gì nữa, quay lại bàn làm việc và bắt đầu kiểm tra tài liệu đối chiến vừa được sắp xếp.
Chỉ có điều, rõ ràng là tâm trí anh đang rối loạn. Trang tài liệu cứ dừng mãi ở trang đầu tiên, không được lật qua suốt một thời gian dài. Căn phòng trở nên im lặng đến mức kỳ lạ.
Đúng lúc Cảnh Nguyên Châu nghĩ rằng anh sẽ không trả lời, thì Lâm Diên bất ngờ vò rối tóc mình, giọng mang chút phiền não cất lên: “Chuyện này… nếu không vội thì để sau hãy tính.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT