Trần Viêm liếc nhìn Diệp Khải Hiền, cẩn thận hỏi: “Diệp tiên sinh, Diệp Phàm có nói gì không?”
“Hắn nói, đây là học sinh tiểu học vẽ bậy vẽ bùa.”
Trần Viêm: “......” Học sinh tiểu học nào lại vẽ được thứ như vậy, hơn nữa thứ này chắc chắn là dùng máu để vẽ?
Thứ này xuất hiện dưới ký túc xá mà không ai phát hiện, nhìn thế nào cũng thấy không bình thường.
Trần Viêm nhìn vào điện thoại của Diệp Khải Hiền, phát hiện chiếc điện thoại này dường như là một mẫu cao cấp đặt riêng mà người bình thường không mua được, giá mỗi chiếc phải mười mấy vạn, đúng là nhà giàu.
Diệp Khải Hiền gõ nhẹ vào điện thoại, nói: “Hình như hết pin rồi, thứ này thật sự không dùng tốt, mới hơn mười ngày đã hết pin.”
Trần Viêm: “......” Dùng hơn mười ngày rồi, Diệp Khải Hiền còn muốn gì nữa! Bình thường điện thoại dùng được mười mấy giờ đã là rất tốt rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT