Biết Hàn Mộ Phi bên kia đã xảy ra chuyện, Diệp Phàm và Bạchân Hi không dám chậm trễ, lập tức tiến thẳng đến Sơn Thành.
Khi đến Sơn Thành, Diệp Phàm và Bạch Vân Hi thử dùng phù truyền tin để liên lạc với Diệp Cẩm Văn và đã thuận lợi liên hệ được.
Diệp Phàm nhìn Diệp Cẩm Văn, hơi nghi hoặc nói: “Sao chỉ có mình ngươi thôi? Chẳng lẽ ngươi bị bỏ lại?”
Bạch Vân Hi trong lòng không khỏi trợn trắng mắt, nhiều năm không gặp, Diệp Phàm làm nhị ca, vừa gặp mặt đã nói ra lời chọc tâm can như vậy. Nếu không hiểu rõ, còn tưởng hai huynh đệ có thù oán.
Diệp Cẩm Văn cau mày, tâm trạng buồn bực đáp: “Phía trước, chỉ có ta là người duy nhất chạy thoát.”
Diệp Cẩm Văn hai mắt đầy tơ máu đỏ, linh khí trên người dao động vô cùng hỗn loạn, vừa nhìn liền biết khoảng thời gian này không được tốt đẹp.
“Sao lại thành ra thế này, trông thật thảm hại.” Diệp Phàm buồn bã nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play