Bên dưới Thiên Mạch Luân Ẩn Tinh Trận có một cái mật thất rất bình thường.
Cấu tạo của mật thất khá đơn sơ, hoàn toàn không phù hợp với sở thích xa hoa của Lạc Phàm Trần, ở giữa mật thất có một hạt châu trắng, tản ra vầng sáng nhạt, nhìn không có gì đặc biệt cả, nhưng cũng lộ ra hơi thở thần bí khó nói thành lời.
“Có phải hạt châu này chính là cơ duyên trong lời đồn không?” Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm hỏi.
Diệp Phàm lắc đầu: “Không biết, có lẽ là thế đi.” Lạc Phàm Trần dùng trận pháp Thiên cấp để che giấu nó, nhìn thế nào cũng không thể tầm thuờng được!
Diệp Phàm chần chừ một lúc, sau đó thử lấy một sợi thần hồn thẩm thấu vào trong hạt châu, hạt châu vừa tiếp xúc với thần hồn của Diệp Phàm, lập tức liền nở rộ ra ánh sáng chói lóa, nháy mắt toàn bộ căn phòng đều rực rỡ cả lên.
Hạt châu nháy mắt đã nhảy vào trong thức hải của Diệp Phàm, đảo loạn khắp nơi, Diệp Phàm cảm thấy thức hải giống như đang bị xé rách, đau đớn mà ôm lấy đầu lại.
Hạt châu nhảy nhót một hồi xong, cuối cùng giống như đã tìm được một vị trí thoải mái, liền yên lặng nằm bất động.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play