Diệp Phàm ra ngoài hỏi thăm một vòng, khi trở về sắc mặt hết sức khó coi.
“Nữ nhân đáng chết, ta biết nàng ta không có ý tốt gì mà, mất công ta còn tưởng rằng nàng nhiệt tình đề cử cho ta một cái học viện tốt nữa chứ.” Diệp Phàm rầu rĩ không vui mắng.
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, nói: “Thôi bỏ đi, chúng ta đi tìm lại lần nữa, nói không chừng Lạc Phàm Trần thật sự để lại thứ gì đó.”
Diệp Phàm phồng quai hàm lên, nói: “Mọi người ở bên ngoài đều nói tông chủ là một tên ngụy quân tử chỉ biết tán gái, cái gọi là truyền thừa đều là giả.”
“Thà tin là có, không thể tin không!” Bạch Vân Hi cũng rất sót của, nhưng tiên tinh đã giao ra rồi, nếu như không cẩn thận tìm một chuyến thì sao có thể khiến hắn cam tâm được!
Diệp Phàm cắn chặt răng, nói: “Lão già đáng chết, ta cứ tưởng chỉ có mấy tên ra vẻ đạo mạo mới đi gạt người thôi cơ chứ, không ngờ cũng có kẻ ăn mặc như khất cái đi gạt người nữa, đúng là thói đời ngày sau!”
Bạch Vân Hi bất đắc dĩ nói: “Đó chính là Đại Thừa đấy! Kỳ thật bị một Đại Thừa lừa cũng không có gì mất mặt.” Nhưng đường đường là Đại Thừa làm cái gì không tốt chứ? Vì sao nhất định phải ở đây trông coi cái nơi rách nát này, có phải là quá đại tài tiểu dụng rồi không.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT