Thiệu Vân Đông không ít lần nghe người khác nói về sự khó chơi của Thiên Lí Ma Ưng, nhưng mà hôm nay ở trước mắt hắn, đám khó chơi đó bị đánh sợ đến chạy tan tác.
Bạch Vân Hi nhìn Thiệu Vân Đông trợn mắt há hốc mồm, mãi vẫn không tỉnh thần lại, bèn ho nhẹ một tiếng, cười nói: “Bầy yêu thú đó số lượng tuy nhiều, nhưng nhiều nhất cũng chỉ vương cấp, không đáng sợ!”
Bạch Vân Hi từng cùng Diệp Phàm giết qua rất nhiều man thú, với tình cảnh trước mắt này, hắn không ngạc nhiên chút nào.
Thiệu Vân Đông nhìn Bạch Vân Hi nhàn nhã tự tại, hơi run rẩy khóe miệng một chút, đó là cả bầy yêu thú cấp bậc Luyện Hư đấy, còn khó chơi hơn cả Hợp Thể nữa, Bạch Vân Hi lại dám nói là không đáng sợ.
Diệp Phàm trâu bò như vậy, Bạch Vân Hi lại không ngạc nhiên chút nào, là do hắn ít thấy việc lạ sao? Theo tư liệu mà hắn tra được, Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi xuất thân từ Hạ Thiên Vực, ngoài ý muốn thông qua Truyền Tống Trận mà đến được Đại Lục Man Hoang, nghe nói, kiến thức của tu sĩ ở Hạ Thiên Vực đều rất thiển cận cơ mà!
Diệp Phàm thấy Thiên Lí Ma Ưng bỏ chạy, bén phi thân đuổi theo, nhưng không bao lâu đã quay trở lại.
“Đen đủi, cái đám đó chạy nhanh thật đấy.” Diệp Phàm rầu rĩ không vui nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play