Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi đi ra, Thạch Lực đi theo sau hai người.
“Chu Hành!” Thạch Lực vừa nhìn thấy Chu Hành liền biết những người này là do Chu Hành dẫn đến đây, biểu tình vô cùng phẫn nộ.
Chu Hành nhìn Thạch Lực cũng lộ ra biểu tình thống hận, ở trong mắt của Chu Hành, tất cả đều là do Thạch Lực sai, cho nên mới làm cho hắn mất đi vị chức vị quản sự, nhưng mà mất đi chức vị quản sự cũng không sao, có treo thưởng của ô vân tước tộc ở đây, đủ cho thu nhập mấy trăm năm làm quản sự của hắn rồi.
Ô Nhã nhìn Diệp Phàm, chống eo ngạo mãn nói: “Này, ngươi là ai, tới từ thế lực nào đấy hả?”
Bạch Vân Hi ngẩng đầu, hài hước mà nhìn về phía Ô Nhã, trên đầu Ô Nhã có mấy cây lông vũ màu đen, trang phục làm từ cẩm tú, mỗi bên tay lại đeo ba cái nhẫn không gian, nhìn trông còn “giàu có” hơn cả Ngao Tiểu No nữa.
Diệp Phàm đầy mặt ghét bỏ mà cảm thán: “Nha đầu thối không biết lễ phép.”
“Vị đạo hữu này cũng tới đây vì bảo tàng của thạch tộc sao?” Ô Thanh khoanh tay nhìn Diệp Phàm, hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT