Ta chống cằm nhìn hắn, ánh trăng trong suốt dịu dàng chiếu lên khuôn mặt hắn, thật dịu dàng trong trẻo.
Ta ném rượu cho hắn, nói: “Vậy thì ngươi uống thay ta đi! Ở Bất Chu Sơn, đêm trung thu đều là Quần Ngọc uống với ta.”
Hắn nhận lấy bầu rượu, lạnh nhạt hừ một tiếng, ngửa đầu uống một mồm to. Ta cứ cảm thấy hắn hơi hơi giận dỗi.
Ta muốn cười quá!
Đúng là vận mệnh, không ngờ ta lại trở thành cổ bản mệnh của Thương Quan.
Ta lắc đầu thở dài: “Lúc ấy nếu ngươi thật sự giết ta, vậy chẳng phải là ngươi thật sự xong rồi sao?”
Thương Quan uống vội vàng, khuôn mặt trắng nõn ửng đỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT