Đằng Dực vào phòng, Nguyễn Dư lúc đó ngay cả đứng cũng không biết đứng ở đâu, giống như một viên gạch trong phòng đều có ghi tên, mà không có viên nào là địa bàn của cô.
Rốt cuộc, người ta mới là chủ nhân của căn phòng này.
“Ngồi đi!” Hắn chỉ vào mép giường.
Nguyễn Dư gật đầu ngồi xuống, Đằng Dực ngồi bên cạnh cô.
Chiếc đệm mềm mại bị trọng lượng của hai người ép xuống.
Bọn họ ngồi song song với nhau, có hơi giống với một màn động phòng hoa chúc của cô dâu chú rể mới trong phim truyền hình…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play