“Sao lại khóc?” Hắn hỏi.
“Không khóc.” Nguyễn Dư tránh né ánh mắt hắn, vội vàng rửa sạch mặt.
“Không khóc mà mắt lại đỏ như thế?”
“Uống một chút rượu, không sao đâu.” Cô móc khăn giấy ra từ trong túi, lau lau mặt, nhanh chóng chạy ra khỏi không gian nhỏ này.
Đằng Dực không cản cô lại, nặng nề đứng đó.
Nguyễn Dư đã chạy vào hành lang, ngẫm lại, lại quay trở lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play