Nguyễn Dư trở về phòng ngủ, việc đầu tiên là tìm hiểu về cuộc thi Street Dance Hồng ưng, nhưng dù sao Street Dance cũng là một văn hoá ít người biết đến, người chú ý không nhiều lắm, tin tức tìm thấy trên mạng cũng khá là ít.
Cô nhìn một vòng, chỉ nhớ kỹ mấy cái tên Quán Quân mấy lần trước.
“Nguyễn Nguyễn, chiều nay cậu đi đâu thế?” Trần Mạn Bạch rửa sạch một hộp cà chua bi tới đây, đặt lên bàn của Nguyễn Dư, bảo mọi người tới ăn.
“Có chút việc phải đi ra ngoài.” Nguyễn Dư tránh nặng tìm nhẹ, cô chưa nói tới việc Vưu Nhạc Huyên đã khiêu khích cô, cũng không nói đến Đằng Dực.
“Cậu không biết là, sau khi cậu đi, chủ nhiệm lớp đã phê bình Vưu Nhạc Huyên một trận. Hoá ra không chỉ có chúng ta, trong lớp còn có rất nhiều người đã bị Vưu Nhạc Huyên không trâu bắt chó đi cày (13). Chủ nhiệm lớp vừa hỏi, tiếng oán hận hoàn toàn bạo phát, lúc đó có thể so sánh với việc đuổi cổ tham quan xuống đài thời cổ đại” Trần Mạn Bạch kể lại, sinh động như thật.
“Kết quả thế nào?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT