Mặt của Vưu Nhạc Huyên lúc xanh lúc trắng, cặp môi đỏ của cô ta có vẻ không hợp lắm.
“Cậu… lấy đâu ra tự tin?” Cô ta thở dốc, rốt cuộc cũng tìm lại được một chút khí thế, “Tôi nhìn cậu không vừa mắt? Tôi vì sao phải nhìn cậu không vừa mắt?”
“Tự cậu biết.”
“Xì, cậu thật buồn cười, loại người như cậu, tôi còn lười nhìn vào mắt được không?”
“Tốt nhất là nên như vậy!”
Nguyễn Dư nói xong, cất bước đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT