Chàng trai đó ôm Nguyễn Dư chạy như điên một mạch, đoàn người Giản Tương Tương và Thái Trí đi theo phía sau hắn, lại bị hắn cách một đoạn xa. Hình ảnh này ngay lập tức trở nên kỳ quặc, người biết thì biết hắn đang hăng hái nhiệt tình làm việc tốt, người không biết còn tưởng hắn đang ở đây cướp người.
Nguyễn Dư ở trong lòng ngực của hắn bị xóc nảy, cảm thấy lục phủ ngũ tạng của mình sắp bị rơi ra ngoài, mới bị choáng váng sau khi chạy 3000m đến giờ lại bị thế này, cô không nhịn được mà duỗi tay, nhẹ nhàng cầm lấy vạt áo của cậu trai ấy.
Chàng trai cảm thấy động tác của cô, cúi đầu nhìn lướt qua ngón tay trắng trẻo nhó xíu kia.
“Cô không ngất à?” Giọng của hắn truyền từ đỉnh đầu xuống, mang theo một vẻ kinh ngạc và chần chừ.
Nguyễn Dư ngay lập tức ý thức được động tác lộ tẩy, cô vội vàng buông tay, thả lỏng tay buông xuống một bên, nhưng lúc này, buông tay chẳng khác nào là giấu đầu lòi đuôi.
“Cô không ngất!” Chàng trai lặp lại một lần, lần này ngữ khí khẳng định.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT