Đằng Dực để ý thấy ánh mắt của Nguyễn Dư, cầm lấy chiếc dây chun trên cổ tay lấy xuống.
“Đây là của cô, quên mất không trả cho cô.” Hắn đưa chiếc dây chun đến trước mặt cô.
Chiếc dây chun màu đen này Nguyễn Dư đã dùng rất lâu rồi, dây chun đã bị dãn vừa trơn vừa dài, không còn co giãn gì nữa, lúc trước làm rơi cô cũng không có để ý, đã sớm đổi cái mới, không nghĩ hắn vẫn giữ lại cho cô.
Chẳng lẽ, hai ngày này hắn vẫn luôn đeo nó trên cổ tay?
“Cảm ơn!”
Nguyễn Dư nhận lấy, bỏ dây chun vào túi áo, nhịn không được lại nhìn lướt qua cổ tay của hắn. Hai bên tay của hắn đều không có gì, không đeo bất cứ vật phẩm trang sức cũng như đồng hồ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT