Đằng Dực ôm Nguyễn Dư, hôn nửa ngày cũng không có cảm giác đang hôn, cô giống như người gỗ vậy, không nhắm mắt không há mồm, quả thực là mang theo một đồng đội bất động, cứ như thế mà cũng dám nói là mình biết! Thật dõng dạc.
Cuối cùng hắn dừng lại, dùng lòng bàn tay xoa nhẹ cánh môi bị hắn nghiến đến sưng đỏ.
“Em chắc chắn là không cần học chứ?” Con cá trong bể cá hôn còn thật hơn so với cô nữa.
Nguyễn Dư: “...”
Ai mà ngờ được vả mặt nhanh như thế!
“Em… sao anh lại biết là em không biết?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play