Ánh đèn rực rỡ phủ khắp căn phòng rộng lớn, khiến mọi thứ trở nên lộng lẫy và choáng ngợp. Trên chiếc giường mềm mại, một bóng dáng nhỏ nhắn đang nằm yên lặng. Một lúc sau, tiếng bước chân từ hành lang bên ngoài mỗi lúc một rõ hơn. Người trên giường chậm rãi mở mắt.
Diệp Y khẽ xoa trán, cố trấn tĩnh lại cảm giác choáng váng như say xe. Nhìn quanh căn phòng xa lạ, cô bỗng nhớ đến hai nhân viên mà mình gặp trong nhà vệ sinh trước đó. Ý nghĩ này khiến cô giật mình, bật dậy khỏi giường đưa mắt quan sát kỹ lưỡng xung quanh.
Đúng lúc đó, cửa phòng bất ngờ bật mở. Một nhóm người lần lượt bước vào, dẫn đầu là một người đàn ông mặc bộ vest xanh lam, tóc chải bóng mượt. Trên khuôn mặt anh ta là nụ cười nhàn nhạt thoáng vẻ bất cần. Khi ánh mắt chạm đến Diệp Y, nụ cười trên môi anh ta càng sâu, ánh lên một chút thú vị khó đoán.
“Anh—!”
Diệp Y mở to mắt, nhìn người vừa bước vào, ánh mắt tràn đầy hoảng hốt. Cô lùi lại vài bước, giọng run rẩy: “Anh làm vậy rốt cuộc có lợi gì?”
Nhìn dáng vẻ bối rối và sợ hãi của cô, Phó Cách dường như rất thích thú. Hắn thong thả kéo một chiếc ghế, ngồi xuống đối diện, tay nghịch chiếc camera mang theo. Nụ cười nửa như đùa cợt, nửa như khinh miệt hiện trên môi hắn: “Tôi thật sự rất tò mò, sao anh họ tôi lại để mắt đến loại tiểu bạch thỏ như cô? Nghĩ mãi mà không ra. Còn lợi ích ư…”
Phó Cách nhếch môi, ánh mắt lạnh lùng. “Cũng chẳng ngại nói thật cho cô biết. Tai nạn xe của bác cả tôi, thật ra là do Phó Dao bày ra. Ai bảo Phó Cẩn Sinh quá nhẫn tâm, dám đưa chú hai tôi vào tù, lại còn giả nhân giả nghĩa giúp ông ấy giảm án. Hừ, mèo khóc chuột, giả từ bi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play