editΒ: Thanhthanh
Diệp Y cúi đầu, không nhịn được liếc trộm ông nội một cái. Quả thật, gừng càng già càng cay, ông nội lại sắc bén đến vậy. Nhưng lời ông vừa nói thật sự quá trực tiếp.
Người giúp việc trong bếp mang ra hai đĩa trái cây, trong TV vẫn phát hí khúc với tiếng ê a đều đều. Phó Cẩn Sinh ngồi đó, chỉ khẽ cười nhạt, ánh mắt sắc bén nhìn thẳng Diệp lão gia:
“Ông nói rất đúng, hôn ước không quan trọng. Nhưng khác với đầu tư, không phải cứ thấy một dự án không có tiềm năng là từ bỏ. Cháu chỉ có thể cam đoan một điều, chỉ cần cháu, Phó Cẩn Sinh, còn tồn tại, mọi thứ của cháu đều là của cô ấy.”
Lòng Diệp Y khẽ rung động, cảm giác cay xè dâng lên nơi sống mũi. Cô cúi đầu, gắt gao ôm lấy chiếc gối, im lặng không nói. Thật ra, cô thầm mong anh chỉ coi chuyện này là một trò đùa, như vậy lòng cô sẽ không phải đối mặt với quá nhiều áy náy.
Diệp lão gia tử nghe từng câu, từng chữ của người đàn ông trước mặt, ánh mắt híp lại, không nói gì. Tay ông thỉnh thoảng xoay hai quả cầu ngọc, im lặng một lúc lâu, cuối cùng mới chậm rãi lên tiếng: "Nếu cậu thật lòng, thì tôi càng không thể để hai đứa kết hôn."
"Vì... vì sao?" Diệp Y không kìm được, sợ hãi hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT