Edit: Phụng
Beta: 
Cảm nhận được chiếc ba lô đang ngày càng động đậy mạnh hơn, Thẩm Tạp Chi biết rõ Giang Tước lúc này đang rất giận. Anh vội vàng nuốt miếng khoai tây chiên mà Giang Tước nhét vào miệng mình, rồi ôm chặt Giang Tước, người lúc này đã sắp nhảy xuống đất để xông tới đấm một cú vào mặt Thẩm Lưu Thời.
Tận dụng góc khuất từ chiếc ba lô, anh cẩn thận đưa một tay vào trong, nhẹ nhàng vuốt ve an ủi những chiếc xúc tu nhỏ, đồng thời dỗ dành bằng giọng ngọt ngào:
"Đúng rồi, anh không cần hắn nữa. Đừng giận mà."
Những chiếc xúc tu quấn lấy cổ tay Thẩm Tạp Chi, len lỏi qua ống tay áo, hành động thoạt nhìn có vẻ dữ dội, nhưng thật ra không hề dùng lực mạnh, thậm chí còn chẳng để lại vết đỏ nào. Sau vài lần vô ý siết mạnh khiến Thẩm Tạp Chi bị thương, Giang Tước đã dần học cách kiểm soát sức lực của mình.
Vẫn duy trì tư thế được Thẩm Tạp Chi ôm, Giang Tước bĩu môi, cúi đầu tựa lại vào ngực anh, rồi đeo lại kính râm, tiếp tục lôi khoai tây chiên ra ăn. Đây là văn phòng của Thẩm Tạp Chi, là xã hội loài người, cậu cần phải bình tĩnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play