“Được rồi, chị ba yên tâm đi, em nhất định phải hoàn thành tốt nhiệm vụ.” Lục Ái Quốc liếc mắt nhìn địa chỉ, thầm nghĩ hành động nịnh nọt của mình thật là đúng, Cố Hướng Đông đã trở thành Cục trưởng Cục Công an. Những cô gái tóc thì dài mà kiến thức thì ngắn kia còn bảo không cần Cố Hướng Đông trong quân đội nữa, mau đuổi anh ta về nhà đi. Bọn họ chẳng biết cái khỉ gì cả, một đám có mắt như mù.
Lục Ái Quốc cố hết sức chuyển chiếc hộp đến bưu điệu. Bưu điện phải tháo hộp ra khi gửi đồ, khi chiếc hộp được mở ra, nhân viên và Lục Ái Quốc có chút ngạc nhiên. Đồ ăn, đồ mặc và cả đồ dùng, nếu như lấy từng món ra thì không có gì lạ cả, nhưng một lát sau bọn họ lấy ra được rất nhiều, đây quả là chuyện hiếm thấy. Nhân viên nhìn địa chỉ gửi đồ, bỗng nhiên đã hiểu được, chẳng trách, hóa ra là gửi cho Cục trưởng Cục Công an.
Sau khi làm xong thủ tục, Lục Ái Quốc đã trả cho nhân viên khoảng ba bốn tệ phí gửi đồ. Ôi trời mẹ ơi, chị ba đối xử với anh ba thật là có lòng, ba bốn tệ này có thể làm được rất nhiều chuyện, có thể mua được vài cân thịt heo đấy. Lục Ái Quốc dường như nhìn thấy được thịt đang bay quanh miệng của mình, mặc dù không phải tiền của chính mình, nhưng trong lòng anh cũng đau đớn đến chảy máu. Tuy nhiên, anh cũng càng củng cố quyết tâm phải sống hòa hợp với Sở Y Nhất.
Lục Ái Quốc quay lại xã Hòa Bình, đưa phiếu gửi đồ cho Sở Y Nhất, “Chị ba, em đã hỏi rồi, nhân viên bưu điện nói khoảng ba bốn ngày nữa đồ mới tới nơi. Đây là tiền thừa, trả cho chị.”
Sở Y Nhất chưa từng gửi đồ nên cũng không biết thu phí như thế nào, vì thế mà cô đã cầm nhiều tiền đưa cho Lục Ái Quốc. Số tiền thừa này vẫn còn rất nhiều, Sở Y Nhất rút ra năm hào đưa cho Lục Ái Quốc, “Cảm ơn cậu, cậu cầm lấy tiền này mà mua nước uống đi.”
Hai mắt của Lục Ái Quốc sáng lên, nhưng anh vẫn biết chừng mực, “Chị ba, chị xem chị đang làm cái gì thế. Giúp chị và anh ba chút công chuyện cũng là điều nên làm thôi mà. Nếu như chị làm như vậy là đang xem thường em đấy!”
Câu nói vừa dứt, Sở Y Nhất cảm thấy có chút xấu hổ. Bản thân cô cũng không có ý gì khác, chỉ là cảm giác với một món đồ nặng như vậy, người ta giúp mình đi một chuyến, cũng nên cảm ơn người ta cho phải, “Vậy đi, tôi sẽ lấy một ít dưa muối đưa cho cậu, cậu cầm về ăn, thay đổi khẩu vị một chút.” Nói xong, cô lấy một hũ dưa muối từ trong phòng bếp ra, tặng cho Lục Ái Quốc.
“Ế, cái này được này. Tay nghề của chị ba chắc chắn rất tốt, nếu không anh ba cũng sẽ không thích ăn đến thế, vậy thì em đành mặt dày hưởng ké nhé. Mà, chị ba cũng đừng hiểu lầm, là do bên bưu điện muốn xé đồ ra để kiểm tra, em có nhìn một chút, không phải là do em nhìn lén đâu.” Lục Ái Quốc nhanh chóng giải thích.
“Ồ, không sao, kiểm tra thì cứ kiểm tra đi, đều là những món bình thường.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT