“Mẹ ơi, miếng khoai tây này ngon thật, sao mà lại thơm như thịt vậy. Còn có trứng gà nữa, sao lại ngon đến thế.” Tiểu Bảo chu cái miệng nhỏ nhắn đang nhét đầy thức ăn, nói năng không rõ ràng, biểu đạt sự yêu thích của mình đối với món ăn.
“Con thích thì ăn nhiều một chút, trong nồi vẫn còn.” Sở Y Nhất lau vết cơm trên miệng của Tiểu Bảo..
“Trong nồi vẫn còn sao? Vậy thì khá là nhiều đấy, anh thấy bên phía bố mẹ cũng đâu có ít.” Mặc dù Cố Hướng Đông không có khái niệm gì với món ăn đã được làm ra, nhưng anh vẫn cảm thấy hơi nghi ngờ.
“Bởi vì em đã bỏ rất nhiều khoai tây, còn có trứng gà nữa. Em thấy hiếm lắm mới có một bữa thịt, nên đã bỏ thêm những thứ này vào trong, ngấm một ít mùi thơm của thịt cũng tốt mà.” Trong lòng Sở Y Nhất sửng sốt, tim đập, tay run. Bỏ thịt vào nhiều quá khiến Cố Hướng Đông nhận ra rồi.
“Ừ, ngon thật đấy.” Vậy thì có thể lý giải rồi, bỏ thêm khoai tây và trứng trông sẽ nhiều hơn.
“Anh ăn nhiều một chút, đàn ông con trai ăn không no thì coi sao được!” Sở Y Nhất vừa nói xong liền bỏ thịt vào bát của Cố Hướng Đông, ăn thêm đi, đừng nghĩ nhiều nữa, cũng đừng nói chuyện nữa.
“Em cũng ăn đi.” Nói xong, anh gấp cho Sở Y Nhất một miếng thịt.
“Bố mẹ à, bây giờ con cảm thấy mình thật dư thừa. Trong mắt hai người có chút hình bóng nào của con không!” Từ khi hai người bọn họ hòa thuận với nhau, mình càng ngày trở thành người vô hình. Hầy, Tiểu bảo thở dài.
“Con bớt lại đi, ăn phần của mình đi.” Cố Hướng Đông gấp một miếng khoai tây nhét vào trong miệng của Tiểu Bảo. Mặc dù Tiểu Bảo khóc tu hu bày tỏ sự phản đối, nhưng vẫn nuốt miếng khoai tây vào bụng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT