“Bây giờ tan triều rồi, ngươi cũng đừng đến nhà bếp công dùng bữa nữa, ở chỗ trẫm ăn đi. Giờ thì luyện tay trước đã. Mấy phần điều nhiệm này, ngươi xem xem có phê duyệt được không.”

Hứa Yên Miểu cúi đầu nhìn: "Tiền nhiệm Lang trung Văn Tuyển Ty Lại bộ Hoàng Dụng?"

[Ồ ồ! Người bị ta chiếm chỗ đây mà.]

“Điều đến Thái Thường Tự làm Thiếu khanh?”

Lão Hoàng Đế: "Đúng vậy. Ngươi thấy được thì được, không được thì trả về để cấp dưới xem xét lại."

Hứa Yên Miểu rất căng thẳng.

Hoàng Dụng đang dùng bữa ở nhà bếp công cũng rất căng thẳng, ngay cả bát cháo đang uống cũng không kịp đặt xuống, căng thẳng chờ đợi tiếng lòng của Hứa Yên Miểu.

Ông ta đã dò hỏi rồi, ông ta có thể vào Thái Thường Tự làm Thiếu khanh, đây chính là chính tứ phẩm! Trước đây ông ta làm Lang trung Văn Tuyển Ty Lại bộ, mới chỉ là chính ngũ phẩm!

Sau đó! Phán quyết đã đến!

[Nói đến đây, Thái Thường Tự là làm gì nhỉ?]

“Phụt——”

Vị quan viên bên cạnh phun cả ngụm trà ra ngoài.

Hoàng Dụng tay run lên, cháo đổ hết lên tay.

Ba năm rồi! Ngươi không phải chỉ làm rõ chức trách của bản thân mình thôi chứ?

[Toang rồi, ta chỉ lo chú ý công việc của Lại bộ, các bộ khác đều chỉ lướt qua xem có dưa gì không...]

Quân thần Đại Hạ: "..."

Thật sự là vậy à?

Hứa Yên Miểu nhìn tờ điều nhiệm đó, nghiêm túc nhớ lại: [Loáng thoáng nhớ là liên quan đến tế tự? Hay là xử án? Không đúng, xử án cái đó gọi là Đại Lý Tự.]

Một ngày tốt lành

Lão Hoàng Đế im lặng giây lát, nhắc nhở hắn: "Chức quan phụ trách tế tự kiểu này, có khó quyết định đến vậy sao?"

[Quả nhiên là phụ trách tế tự! Xem ra đầu óc ta vẫn dùng được! Không nhớ nhầm!]

[Gần đây hình như không có việc gì cần tế tự, Hoàng Lang trung điều qua đó có đủ thời gian học hỏi.]

—— Quan viên điều đến bộ khác, đều phải học lại từ đầu.

[Phê chuẩn!]

Hứa Yên Miểu nhanh chóng đóng dấu lên tờ điều nhiệm. Quay đầu nhìn Lão Hoàng Đế: "Bệ hạ, thần quyết định xong rồi."

Lão Hoàng Đế: "Ngươi quyết định xong rồi nói với trẫm làm gì, tự ngươi quyết định là được rồi."

[Hỏng bét rồi!]

Lão Hoàng Đế: "?" Hỏng chuyện gì?

Hứa Yên Miểu đột nhiên giật mình, trong lòng thót tim liên hồi: [Ấy chết! Sao ta lại quên mất! Lãnh đạo thường nói "ngươi xem mà làm đi" "tự ngươi quyết định là được", không phải thật sự muốn ta tự quyết định, mà là một bài kiểm tra!]

[Xong rồi, không qua được bài kiểm tra, chẳng lẽ bị Lão Hoàng Đế ghi thù trong lòng rồi sao?]

[Hơn nữa, câu nói vừa rồi của Lão Hoàng Đế, nghe rất là âm dương quái khí nha!]

Hứa Yên Miểu bắt đầu phân tích, tim đập thình thịch, lòng sợ hãi: [Không được, ta phải lật xem, có phải có chuyện gì ông ấy bất mãn với Hoàng Lang trung mà ta không biết không!]

Bên nhà bếp công, Hoàng Dụng từ chối cung nhân: "Cháo trên đất để ta tự lau đi, ta cần tìm chút việc để làm." Sau đó lo lắng sầu não ngồi xổm trên đất, hết lần này đến lần khác lấy khăn tay lau chỗ cháo trên đất.

Cung nhân bên cạnh muốn nói lại thôi: Nhưng mà... Hoàng Lang quân, ngài sắp dùng cháo trét đều sàn nhà rồi đó ạ...

Bên kia, Lão Hoàng Đế nhất thời không biết nói gì cho phải.

—— Chủ yếu là, Hứa Yên Miểu nói trong tiếng lòng, ông đến phản bác cũng chẳng biết phản bác vào đâu!

Hơn nữa, trẫm là người nhỏ mọn như vậy sao!

[Phải tìm ra mới được, Lão Hoàng Đế nhỏ mọn lắm.]

Lão Hoàng Đế: "..."

[Người ta Lão Ngự sử chẳng qua chỉ uyển chuyển khuyên ông đừng nạp tiểu cô nương trẻ tuổi vào cung nữa, lại bóng gió lấy Tần nương tử ra làm ví dụ, lần này là cháu ngoại gái giả, lỡ như lần sau lại về một viên minh châu bị bỏ sót thì sao, thế là ông liền cố ý hỏi Lão Ngự sử buổi tối ngủ râu để bên ngoài chăn thoải mái hay để bên trong chăn thoải mái, hại Lão Ngự sử nhà người ta băn khoăn cả đêm, ngày hôm sau tinh thần uể oải, sau đó còn bị người khác đàn hặc tội thất lễ trước mặt vua.]

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play