【Còn có Hàn Lâm Viện, phụ trách soạn thảo chiếu chỉ, đây đều là việc của Thừa Tướng trước kia cả!】
【Thảo nào trước đây Binh Bộ Thượng Thư chẳng hề muốn tranh giành, quyền lực của Thừa Tướng đã bị chia năm xẻ bảy gần hết rồi... cũng không đúng, chắc là chưa nhiều đến thế, khoảng năm sáu phần?】
Một ngày tốt lành
【Tóm lại là đã bị chia đi không ít.】
Lê Kiềm l.i.ế.m liếm đôi môi khô nứt vì tối qua quên uống nước trước khi ngủ, nhưng vì đang bị mọi người đổ dồn ánh mắt vào nên không dám gật đầu.
Chỉ có thể giơ cao tấm biển đồng tình trong lòng: Tuy rằng Thừa Tướng dù chỉ còn một nửa chức quyền, thì cũng vẫn nhiều hơn Thượng Thư, nhưng đó là chức vị sớm muộn gì cũng bị Bệ hạ thanh trừng, việc nhiều trách nhiệm nặng lại dễ nơm nớp lo sợ, ông ta mới không thèm làm ấy chứ!
Tiếc là ông ta không phải con ruột của Hoàng Đế, không dám quang minh chính đại mà "nằm im hưởng thụ" như Thái Tử.
Lão Hoàng Đế quét mắt một vòng: "Có ai dị nghị gì không?"
Không ai lên tiếng.
Nhưng lão Hoàng Đế cũng chẳng bận tâm, dù sao ông cũng chỉ làm cho đúng quy trình, thuận miệng hỏi một câu vậy thôi.
Ông tiếp tục tuyên bố: "Hộ Bộ Thượng Thư Viên Chính, điều sang làm Công Bộ Thượng Thư."
Hứa Yên Miểu kinh ngạc: 【Lão Hoàng Đế đây không phải là đang công báo tư thù đấy chứ? Vì Hộ Bộ Thượng Thư keo kiệt muốn chết, nên điều ông ta đi chỗ khác sao?】
Tiếng lòng này của Hứa Lang quả thực khiến cả triều lặng ngắt như tờ. Từng ánh mắt kỳ quái đổ dồn về phía lão Hoàng Đế.
Không phải... chứ?
Lão Hoàng Đế cố trấn tĩnh lại, gắng sức nuốt câu "Ngươi nói bậy!" vào bụng. Nhưng trong lòng vẫn lớn tiếng biện minh cho mình: Nói bậy bạ gì thế! Trẫm là loại người bụng dạ hẹp hòi như vậy sao! Rõ ràng là tên Viên Chính này ngồi ở ghế Hộ Bộ Thượng Thư quá lâu rồi, nên chuyển sang chỗ khác thôi!
— Hoàng Đế gọi thẳng cả họ lẫn tên người khác, không tính là sỉ nhục.
Lão Hoàng Đế: "Viên Chính, ngươi có dị nghị gì không?"
Hộ Bộ Thượng Thư cạn lời liếc nhìn vị lão đại đứng đầu một cái, chắp tay: "Thần không có dị nghị."
Đồng thời bắt đầu tính toán xem lần này mình sẽ phải ở đó bao lâu mới được quay về Hộ Bộ, bởi vì...
【Ha ha ha ha ha ha!】
【Lão Hoàng Đế trước đây cứ mỗi lần hết chịu nổi, là lại điều người ta rời khỏi Hộ Bộ, qua một thời gian lại hối hận, thế là lại điều người ta về Hộ Bộ làm Thượng Thư.】
【Đúng là không cần phải thế đâu ha ha ha ha ha ha!】
Hộ Bộ Thượng Thư gật gật đầu.
Quả thực, cũng không cần phải...
Lão Hoàng Đế mặt không cảm xúc: "Điều Hộ Bộ Tả Thị Lang Khương Duy Trung lên nhậm chức Hộ Bộ Thượng Thư."
Khương Duy Trung: "..."
Vô số lời muốn nói nghẹn ứ nơi cổ họng, cấp tốc cần một người phát ngôn hộ.
Giây phút mấu chốt, lại là Hứa Yên Miểu ra mặt san sẻ nỗi niềm cho đồng liêu: 【À này... trước đây là để trống vị trí Hộ Bộ Thượng Thư, giờ thì cho người chiếm chỗ trước đã... Khương Thị Lang cũng là một phần trong màn kịch (play) của các người sao?】
Tuy không biết "play" nghĩa là gì, nhưng qua cái giọng điệu đó, Khương Duy Trung lập tức hiểu ra ngay.
Ông ta nhìn Hứa Yên Miểu một cái, thiếu điều muốn rơi lệ.
Sau đó, từ từ tiến lên cúi lạy: "Tạ Bệ hạ."
Lão Hoàng Đế: "Điều Tả Đô Ngự Sử Tiêu Thải làm Binh Bộ Thượng Thư."
— Đây là vị Tả Đô Ngự Sử sau cả Kỷ Tuế, vừa mới nhậm chức vào năm Thiên Thống thứ ba mươi tư. Vậy mà chưa đầy một năm, đã lại được điều đi làm Thượng Thư.
Tiêu Thải mặt mày mừng rỡ tiến lên tạ ơn, kích động đến mức bắp chân cũng bất giác hơi co giật.
Dù sao thì vị trí Thượng Thư này của ông ta không giống như ai đó bên Hộ Bộ kia, ông ta chắc chắn có thể ngồi vững một cách thực chất, lại còn ngồi được lâu dài!
Ngay sau đó, lão Hoàng Đế lại bổ nhiệm người lấp vào các vị trí Tả Đô Ngự Sử, Hộ Bộ Tả Thị Lang còn trống, mà những người được bổ nhiệm này, chức vị trước đó của họ cũng lại có chỗ trống, thế là cứ người này thăng lên thì người kia lại nối tiếp, ai ai cũng có khả năng thăng quan, ai ai cũng có tương lai tươi sáng.