Lục Hạo khóc rất lâu.
Khi cậu đã khóc xong và rời khỏi bả vai của Tô Hiểu, thứ đầu tiên mà cậu nhìn thấy là khuôn mặt tươi cười của Tô Hiểu, cô đưa khăn giấy trong tay cho Lục Hạo, “Nè, sau này không khóc nhè nữa nhé, con trai mà khóc nhè là không ngầu đâu.”
Tâm trạng hơi bất an của Lục Hạo biến mất ngay khoảnh khắc nhìn thấy nụ cười của Tô Hiểu.
Lục Hạo nhận lấy khăn giấy, lau nước mắt nước mũi trên mặt mình, gật đầu.
Tô Hiểu lại cầm cái túi vừa nãy lên, ném hết đống nhật ký vào, “Được rồi, để chỗ này đều trở thành quá khứ thôi!”
Tô Hiểu thắt nút ném vào một góc, “Ngày mai tôi sẽ bảo giúp việc xử lý. Đúng rồi, cậu đến tìm tôi làm gì?”
Lục Hạo lúc này mới nhớ mục đích mình đến tìm Tô Hiểu, cậu cầm bài thi ở trên bàn lên, “Bài thi tháng, thầy giáo bảo cần có chữ ký phụ huynh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT