Trang trại nằm khá xa nhà họ Lục, sáng sớm Tô Hiểu không muốn dậy, Lục Trầm Uyên vươn tay nhéo má cô, nhưng bị cô bực bội hất tay ra.
Anh lại nắm lấy bàn tay mềm mại của cô, quan sát tỉ mỉ như đang ngắm một tác phẩm nghệ thuật, cuối cùng vẫn không kìm được mà bóp nhẹ.
Tô Hiểu tức giận rút tay về, trở mình không thèm để ý đến anh nữa.
Lục Trầm Uyên chống người lên, ghé sát tai cô gọi, “Nếu đi muộn quá, một số nguyên liệu ngon có thể sẽ không còn đâu.”
Nghe vậy, Tô Hiểu hé mắt ra.
Ngay sau đó cô xoay người lại, ý thức vẫn còn mơ màng nên không nhận ra khoảng cách giữa mình và Lục Trầm Uyên đã gần đến mức nào. Cô dụi dụi mắt, giọng nói vì còn ngái ngủ mà mềm mại lạ thường, “Hửm? Thật không?”
Lục Trầm Uyên tranh thủ lúc cô còn lơ mơ, nhẹ nhàng hôn lên má cô một cái, “Thật.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play