Vì người biểu diễn đã đến, cũng không tiện chiếm thời gian của người ta nên Tô Hiểu chỉ đánh được nửa bài thì rời khỏi.
Về đến nhà, tắm rửa xong Tô Hiểu phát hiện ra trên bàn đặt mấy chiếc đàn cổ.
Cô chớp chớp mắt, xác định không phải là ảo giác.
Lục Trầm Uyên giải thích: “Đây đều là đàn tôi sưu tầm, vẫn luôn để nguyên không có ai dùng, cô xem có thích cái nào không.”
Anh không biết đánh đàn cổ.
Thậm chí còn không nghe đàn cổ.
Nhưng nếu gặp phải thì lại không nhịn được mua về.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play