Mặc dù Tô Kinh Mặc đã đổi sang quần áo khô ráo, nhưng từ lúc cậu bước ra khỏi hồ nước đến giờ vẫn chưa tới nửa giờ, thế nên lúc này màu môi của cậu vẫn trắng bệch, thoạt nhìn không hề có chút huyết sắc. Cậu vốn định hỏi xin nhân viên hậu cần của đoàn phim một ly nước ấm, chí ít là để làm ấm cơ thể của mình trước, nhưng hiện tại sau khi thấy Phó Thanh Hoài đột nhiên xuất hiện, cậu bỗng quên mất chuyện này, cứ thế đứng nguyên tại chỗ nhìn Phó  Thanh Hoài đi tới trước mặt mình.
Phó Thanh Hoài không để ý đến âm thanh hệ thống thông báo nhiệm vụ thành công trong đầu anh. Đầu tiên, ánh mắt anh rơi trên bờ môi tái nhợt của Tô Kinh Mặc, anh khẽ nhíu mày, sau đó rủ đôi mắt đang trở nên âm u xuống, đưa bình giữ nhiệt anh cầm trong tay từ nãy đến giờ vào trong tay Tô Kinh Mặc : “ Cầm cái này uống nhiều vào một chút .”
Tô Kinh Mặc không hiểu ra sao, nghe lời anh mở bình giữ nhiệt, lúc mở nắp bình, mùi hương nồng đậm của canh gừng tỏa ra.
Nhìn canh gừng vẫn còn đang bốc hơi nóng trong bình giữ nhiệt, trong lòng Tô Kinh Mặc bỗng chốc không khỏi dâng lên một dòng nước ấm.
Mặc dù có chút không dám tin, nhưng nghĩ đến hành động tự mình đến để đưa canh gừng cho cậu của Phó Thanh Hoài, cậu vẫn không nhịn được ngẩng đầu lên, ánh mắt hơi tỏa sáng nhìn Phó Thanh Hoài, nói: “ Tôi sẽ uống hết Phó tiên sinh, cảm ơn canh gừng của anh."
Vì đang hơi cúi đầu uống canh gừng, Tô Kinh Mặc chỉ có thể dùng đôi mắt mèo hơi tròn khẽ giương lên nhìn Phó Thanh Hoài, hỏi: “ Phó tiên sinh, anh tới đoàn phim có chuyện gì không?”
Đương nhiên cậu sẽ không tự mình đa tình, cho rằng Phó Thanh Hoài vì mình nên mới đến đoàn phim này. Cậu chỉ nghĩ rằng Phó Thanh Hoài có chuyện gì khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play