Sau bữa tối, hai người cùng nhau trở về trường học. Vừa về đến ký túc xá, Trình Ngộ vừa mở cửa chưa kịp bước vào đã đối diện với ánh mắt trêu chọc của Diệp Sanh.
Trình Ngộ đưa cốc trà sữa trên tay cho Diệp Sanh, rồi đẩy cửa ban công đi ra ngoài, chuẩn bị phơi quần áo.
Diệp Sanh ôm cốc trà sữa uống một ngụm, tinh thần sảng khoái. Linh hồn hóng chuyện từ từ trỗi dậy, hắn dựa nghiêng vào khung cửa: “Xem ra bữa tối ăn rất vui vẻ, ở chung với tiểu học đệ trông cũng không tồi nhỉ?”
Trình Ngộ liếc hắn một cái, nói thẳng: “Cũng khá tốt.”
Cái liếc mắt của hắn khiến Diệp Sanh khẽ rùng mình: “Nếu khá tốt, mày nhìn tao như thế làm gì?”
Bọn họ đi ăn cơm, đâu có liên quan gì đến hắn đâu.
“Bọn tao gặp Ôn Diễn,” Trình Ngộ buông căng y côn xuống, nhìn ra ngoài ban công, giọng nói rất nhẹ: “Bọn họ, rất quen thuộc.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT