Có thể bớt việc thì hắn cũng không muốn làm nhiều. Lúc đầu vốn không phải thuyền của hắn, nghe Diệp Diệu Đông! Diệp Diệu Đông không vấn đề gì nói: "Được thôi, ngươi không muốn làm thêm hai ngày thì mùng hai đi, ngày mai nói với mọi người một tiếng, chúng ta mùng hai về, xem bọn họ có muốn ở thêm hai ngày hay không, hay là cùng về luôn, không ép buộc." Diệp phụ vốn định phản bác là không phải hắn không muốn làm thêm hai ngày, nghe phía sau liền dời sự chú ý đi chỗ khác. "Con nói mùng hai về thì bọn họ làm sao không đi theo con về cùng? Còn đợi thêm hai ngày, có phải ngốc đâu, chắc chắn con về lúc nào thì họ theo về lúc đó thôi." "Cũng khó nói, có người muốn kiếm chưa đủ, nghĩ ở lại thêm hai ngày cũng có thể, dù sao mùng bốn về cũng được, còn 5 ngày nữa mới đến chín tháng chín mà." "Làm sao có thể, bây giờ chẳng phải là con nói sao thì mọi người nghe vậy, con đi lúc nào, bọn họ nhất định đi lúc đó, con về lúc nào, bọn họ chắc chắn về lúc đó. Lúc trước còn bảo muốn học con, đợi đến lúc trong tay có nhiều tiền rồi thì cũng gửi ngân hàng, ít nhất cũng an toàn, dù không gửi có kỳ hạn, thì gửi không kỳ hạn, đợi về nhà rồi lấy ra, cũng còn hơn để ở trên tay, lại còn có chút lãi." "Thì tùy bọn họ thôi, đó là việc của họ." "Không có con nói thì làm sao bọn họ có chuyện tốt như vậy, còn có thể gửi mấy năm mà được gấp đôi tiền." Diệp Diệu Đông cười như không cười nhìn cha, vừa rồi còn hết sức không yên lòng vì hắn gửi ngân hàng lâu như vậy, nói không ngớt mồm. Bây giờ lại xem chuyện gửi tiền thành công lao, quay về trên người hắn? Thật là giỏi thay đổi. Đúng là rất biết tranh công cho bản thân. "Nghe phát thanh xem dự báo thời tiết ngày mai, mùng hai cũng còn một tuần, mấy ngày này nếu thời tiết tốt vẫn cứ ra biển được, một ngày không ra biển là một ngày tổn thất." "Biết rồi, mai ăn sáng chúng ta nói cho mọi người biết con định mùng hai về." Diệp Diệu Đông gật đầu. Hôm sau, mọi người nghe nói hắn muốn mùng hai về, đều cảm thấy có hơi sớm, nghỉ những mấy ngày, có chút không nỡ hiệu quả kiếm tiền tốt trước mắt, muốn khuyên hắn ở lại thêm hai ngày, muộn thêm hai ngày cũng kiếm được nhiều tiền. Diệp Diệu Đông đã quyết tâm, bảo họ tự bàn bạc xem sao, có ai muốn về cùng hắn thì về cùng. Nếu muốn muộn hơn thì có thể cùng mấy thuyền khác tổ chức về chung. Với hắn mà nói, kiếm ít hai ngày cũng chẳng sao, nhà hắn còn có cả đống sản nghiệp, hiện giờ trong tay cũng tích được một số vốn lớn, về sớm hai ngày, hắn cũng có thể đi xem nhà xưởng trong nhà, để ý một chút, ở nhà vẫn là chuyện quan trọng, phải chú ý hơn. Về sớm hai ngày hay về muộn hai ngày, không chừng hắn cũng đều phải mất từng đó ngày đi lại, về nhà đều là chuyện chạy tới chạy lui, gi�
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.