Hắn đá đá bao tải, nghe bên trong phát ra âm thanh càng vang dội, liền tranh thủ thu chân, tiện tay run rẩy một chút, rồi theo vào nhà chính.
Trong nồi cố ý để lại cơm, thức ăn thì không sao, trời mùa hè cũng không nhất thiết phải ăn nóng.
Diệp Diệu Đông nhìn tiểu Ngũ ăn như hổ đói, hỏi: "Cái này nhìn số lượng không ít đấy, cảm giác còn chưa được 100 cân."
"Không chỉ, vì bọn họ bắt nhiều lắm, cả nhà cùng đi bắt, nếu không tại thôn kia ít người, lại là vùng quê xa xôi, với lại ai cũng không tin tưởng cho lắm, phần lớn chẳng ai thèm, chứ không cũng phải hơn mấy trăm cân rồi."
"May là lúc đầu ta đã nói, nhiều nhất chỉ cần khoảng 100 cân, vượt quá số đó thì ta không trả tiền, sau ta mới ưu tiên thu rắn với chuột, giải quyết xong mới tới cóc."
"Sau đó mọi người thấy cóc dễ bắt quá, trẻ con cũng đi bắt được, nên bắt được nhiều quá. Về sau ai kiếm được tiền rồi thì đem cho ta luôn, đằng nào ai cũng ghét cái thứ kinh tởm đó, cầm làm gì."
"Với lại ta bảo với bọn họ rắn một mao tiền một cân, chuột năm xu một con, cóc một xu một con, ưu tiên thu rắn và chuột, chứ thực ra chỉ có vài nhà nghèo mới làm."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play