Diệp mẫu sốt ruột vô cùng, không có quyết định thì không nóng nảy, một khi đã quyết định kỹ càng liền hận không thể lập tức lên đường.
Diệp Diệu Đông ăn bữa cơm cũng không yên, mẹ hắn tuy không mở miệng thúc giục, nhưng cứ nhìn chằm chằm, bực hết cả mình.
"Ngươi cũng đâu cần cứ phải chờ ta, để ba ngươi đưa đi không phải tốt sao? Dù sao ông ấy cũng nhàn, hôm nay không có việc gì, ngươi bảo ông ấy đưa đi đi, đằng nào ông ấy cũng biết chỗ nhà kho của Chu lão bản, đưa qua thu tiền về là được, ta thì không đi được."
"Trước đó ta cũng đã nói thế rồi, ngươi đi cùng hoặc là ông ấy đi, chẳng phải giống nhau sao? Ông ấy cứ bảo chờ ngươi dậy rồi nói, dù sao cũng là ngươi muốn thu rong biển, sao điều gì cũng phải đợi ý ngươi."
Diệp phụ cũng nói: "Đúng đó, ai biết ngươi có tính toán gì khác không."
"Còn tính toán gì nữa? Hàng đều cất kỹ rồi, tuy không đến 10 ngàn cân, nhưng cũng phải bảy, tám ngàn cân. Lúc ấy nói là có bao nhiêu cũng được, tốt nhất là có 10 ngàn cân, bây giờ số lượng cũng đại khái thế. Ngươi cứ đưa qua, thu tiền về là được, đằng nào cũng có tiểu đệ đi cùng, trên đường không sợ gì."
"Ta sợ ngươi có ý khác, ví dụ như định để năm sau, hay cái gì đó, ai biết trong đầu ngươi chứa gì?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT