"Đại ca ngươi làm ăn thế nào rồi? Một năm qua mở cửa hàng bán bữa sáng ở chỗ đó chắc là làm ăn tốt lắm nhỉ? Người đến người đi, đúng vào buổi sáng là lúc đông người nhất mà." Diệp nhị tẩu tò mò hỏi một câu.
"Tạm được, lúc đó chẳng phải chúng ta cũng vào thành phố một chuyến, cũng thấy rồi đó? Sau đó ta cũng không đi nữa, ngươi hỏi ta, ta cũng không rõ lắm, chắc là hơn làm ruộng chứ, không nói đi, năm nay chắc chắn bọn họ cũng không làm nổi nữa đâu, đừng nói là thuê tiếp, chắc chắn về nhà tiếp tục cày ruộng thôi."
Lâm Tú Thanh cũng không nói thật, dù sao nhị tẩu chỉ tò mò hỏi vu vơ hai câu, nàng cũng cho qua chuyện mấy câu.
Ban đầu đại ca nàng cũng do dự năm nay có nên thuê tiếp hay không, hay là chuyển chỗ khác, tìm chỗ nào mua cửa hàng, đại tẩu nàng cũng xót tiền thuê nhà, cứ muốn đem tiền đi mua cửa hàng của mình, mãi hai hôm trước cha hắn nói, bảo họ cứ thuê một năm nữa đi.
Trong một hai năm nay, xung quanh cửa hàng cũng lục đục mở mấy chỗ, quán bữa sáng cũng có, lượng khách bị chia ra, nhưng mà lượng người lại tăng lên, nếu mà chuyển chỗ, khách quen tìm không ra vị trí, đến lúc đó có thể còn lỗ nhiều hơn.
Cho nên cân nhắc thiệt hơn, Lâm Hướng Huy vẫn quyết định thuê thêm một năm, chờ mấy chỗ xung quanh đều trở nên nhộn nhịp hết rồi, đến lúc đó có thêm lượng khách mới, cũng không sợ khách quen tìm không ra vị trí, lượng khách bị mất.
"Cũng phải, chắc chắn là kiếm được tiền... Ai da, sớm biết chúng ta không mua cái cửa hàng gì đó kia, trực tiếp mua thuyền thì tốt rồi, nhìn nhà ngươi bây giờ thuê thuyền, một tháng cũng có hai trăm mấy chục, rõ ràng là từng ấy tiền, cái này còn nhanh có tiền hơn."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT