Sáng sớm hôm nay, Lâm Tú Thanh lại ra chỗ đó xem xét tình hình cá khô đang phơi, nàng thật sự rất sợ trời mưa.
Hễ xong việc, nàng liền tranh thủ thu lại, tiện thể đem chỗ đất trống bên ngoài vừa phơi cũng chuyển hết vào xưởng.
Mới đầu toàn phơi trong xưởng, sau không đủ chỗ mới treo ra cửa hoặc vây quanh tường, chẳng có gì che chắn, nhìn không an toàn chút nào.
Nên hôm qua đến hôm nay, nàng liên tục thu gom, chuyển chỗ ẩm ướt vào, đến nỗi căn phòng nhỏ trong xưởng đều đầy ứ, Vương Quang Lượng mới chạy tới nói thôi.
Diệp Diệu Đông dạo một vòng xong thì ra chỗ bọn họ chuyển hàng lên máy kéo. Năm nay việc vận chuyển hàng của bên họ cũng quy củ hơn, từng bao hàng nhận xong thì cân bằng cái cân gỗ, mỗi bao cố định khoảng 100 cân.
Như vậy mỗi chuyến chở bao nhiêu bao, bao nhiêu cân tính ra ngay, rất tiện, A Thanh cũng có thể tính toán mỗi ngày phơi được bao nhiêu cân nhập kho, mỗi chuyến xuất bao nhiêu, cũng thấy có chút hình thức bước đầu.
Vương Quang Lượng bọn người khuôn mặt vốn còn non nớt, sau hơn nửa năm làm việc cũng chững chạc lên chút, trông không còn cà lơ phất phơ, vô lại như ban đầu, mà có dáng vẻ thanh niên tốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play