Ngoài ra vì cảm ơn thím Lưu, cô còn mang thêm một túi bánh hạt mè, còn có hai vắt mì sợi mà ngày hôm qua đã hứa.
Buổi sáng có rất nhiều người đi lại trên đường phố, mọi người hoặc đi bộ hoặc đạp xe đạp, quần áo của người dân vô cùng đơn giản, nhưng tinh thần thế nhưng lại cao hơn người đời sau rất nhiều.
Trương Thiên hòa vào đám người, rất nhanh đã tới nơi.
Nhắc tới lại thấy kỳ lạ, mỗi lần cô đến nhà thím Lưu đều không gặp được đứa con trai kia của bà ấy, xem chừng công việc của đối phương vô cùng bận rộn.
Trương Thiên lấy mì sợi và bánh hạt mè đưa cho thím Lưu, lại lấy ra từ trong giỏ một túi kẹo trái cây đưa cho Khánh Khánh.
Thím Lưu có chút ngại ngùng, bảo Khánh Khánh nói cảm ơn với Trương Thiên.
“Chỗ kẹo này rất đắt tiền, cháu mau nói cảm ơn với chị Tiểu Thiên đi.”
“Cảm ơn chị Tiểu Thiên.”
Khánh Khánh chớp chớp đôi mắt to tròn, xé mở một viên kẹo bỏ vào trong miệng, rất nhanh đã ngồi trên ngựa gỗ nhỏ của mình, nheo mắt lại hưởng thụ hương vị ngọt ngào tuyệt vời của kẹo trái cây.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT