Khoản bảo hiểm dưỡng lão này chính là tiết kiệm một phần lương của công nhân trước, chờ sau khi về hưu thì mỗi tháng sẽ nhận được một khoản, ít hơn so với khi đi làm, có thể lấy tiền mà không cần đi làm, giống như trên trời có bánh có nhân rớt xuống vậy.” Bác gái đeo vòng tay bạc chép chép miệng, giọng điệu mang theo một chút ngưỡng mộ nhàn nhạt.
Một cô vợ nhỏ thò đầu ra dò hỏi: “Nếu nói như vậy, không phải là trả lại số tiền lương đã bị trừ trước đây sao?”
Bác gái đeo vòng tay bạc lắc đầu: “Không giống nhau, bảo hiểm dưỡng lão là nhân viên đóng một phần nhỏ, sau đó doanh nghiệp đóng phần lớn, ví dụ như mỗi tháng cô đóng ba đồng tiền bảo hiểm dưỡng lão, chờ đến khi cô về hưu, mỗi tháng có thể nhận được mười lăm hoặc là hai mươi đồng, còn tiếp tục nhận cho đến khi cô qua đời mới thôi.”
“Như thế nào cũng có lời.” Bác gái đeo vòng tay bạc dừng việc nắn gót giày, thở dài một hơi: “Nếu như tôi trẻ lại hai mươi tuổi, tôi nhất định sẽ đến xưởng sữa Hồng Quang thử xem.”
Người xung quanh nghe xong, ánh mắt khác nhau, trong lòng mỗi người đều có tính toán.
*
Trương Thiên tiễn các phóng viên đến phỏng vấn xong, quay về văn phòng, vặn cổ, duỗi người, xương cốt trên người phát ra tiếng vang lách cách.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT