Văn Phúc lại rất bình tĩnh, thừa nhận thân phận của mình:
“Tiểu sư muội.”
Trong mắt Lâm Độ không có chút ý cười, nụ cười vẫn chưa tan, ngữ điệu thậm chí còn có thể coi là lễ phép, nhưng lời nói ra lại hoàn toàn không hề hòa nhã.
“Lời này sai rồi, ta sao dám đồng đạo với ngươi.”
Văn Phúc hơi cúi đầu, mũ trùm theo động tác cũng khẽ trễ xuống, tạo thành nếp nhăn, cổ họng phát ra một tiếng cười khẽ trầm thấp:
“Ngươi sớm biết ta sẽ đến?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT