Khi Lâm Độ đi tìm người, mấy tên tiểu tử đang nhớ thương tiểu sư thúc kia đang bị Hạ Thiên Vô dằn mặt kêu la ầm ĩ.
Trong phòng chỉ treo hờ một tấm rèm, phía trước là mấy người đã được Hạ Thiên Vô chữa trị xong, sau rèm là những kẻ đang được trị thương.
“Ê không được, sư muội, đau đau đau, nhẹ tay một chút!” Mặc Lân cởi trần nửa người trên, cảm thấy cảnh tượng này sao mà quen thuộc đến lạ.
Hạ Thiên Vô mặt không đổi sắc, đem phần thịt thối rữa bị móng vuốt tà ma xé rách cắt bỏ, rửa sạch rồi đắp thuốc, “Tuy hiện giờ thân thể ngươi đã được khôi phục, nhưng tốc độ hồi phục không bằng năm xưa. Đánh nhau ngoài kia suốt bảy ngày, linh lực không đủ để tự chữa lành vết thương, chỉ có thể cắt bỏ thôi. Đào cả xương ngươi còn chịu được, chút này chịu không nổi?”
Mặc Lân cắn chặt răng, “Chịu được, chịu được!”
Lâm Độ từ xa ném vào một túi kẹo bạc hà, “Đủ rồi đấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play