Mùa đông ở Vô Thượng Tông dài đặc biệt, tuy có thể dùng trận pháp để ngăn cách cái lạnh thấu xương, như ở cấm địa có thể cố định bốn mùa thay đổi, nhưng Vô Thượng Tông vốn chủ trương đạo pháp thuận theo tự nhiên, nên ngoài dược điền ra, những nơi khác đều là tuyết bay đầy trời, nhiều đến mức giống như bắc phong đã thổi vỡ cả thế giới.
Linh đoàn Hàn Nguyệt cuộn mình bên đèn lưu ly, chẳng muốn lại gần nơi nào khác, gió lạnh ngoài cửa sổ rít gào, trong phòng Lâm Độ cũng toàn khí lạnh.
Tuyết rơi quá dày, đè gãy cả cành cây, cũng che lấp luôn ánh trăng, nó chỉ có thể cuộn tròn lại, nhìn Lâm Độ tính trận pháp để giải sầu.
Chữ viết của Lâm Độ vô cùng cứng cáp có khí chất, nhưng hễ bận rộn lên là không thể nhìn nổi, như thể bị phân liệt nhân cách, trên giấy nháp là những vòng tròn và ký hiệu loạn xạ, còn trên sách chính quy thì từng đường kẻ đều khiến người khác cảm thấy dễ chịu. Dù Hàn Nguyệt Linh không hiểu, nhưng vẫn thích nhìn nàng vẽ vời.
Chồng sách trận pháp dày cộp ấy, trong vòng vài tháng đã bị nàng xử lý hết một phần năm.
Lâm Độ cắm đầu vào tính toán, đến nỗi không nhận ra cả nghiên mực đã cạn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play