Xe ngựa lăn bánh chậm rãi trên con đường lớn, xung quanh người qua kẻ lại nhộn nhịp. Lâm Độ ngồi ngay ngắn chính giữa, tay khẽ vuốt ve cây phất trần chỉ còn một lần sử dụng cuối cùng. Giọng nói nàng tuy bình thản, nhưng lại khiến Nguyên Dạ ngồi không yên.
“Đôi khi nhìn sự việc không thể chỉ nhìn bề ngoài. Trận pháp cơ quan đó do người có cảnh giới cao hơn ngươi bố trí. Ngươi chưa từng nghĩ tại sao Tạ Dật, một phàm nhân, lại có thể chế ngự được những kẻ đó sao?”
“Người si tình có thể điên, nhưng không phải ngu.”
Cây phất trần trong tay Lâm Độ gõ nhẹ vào đầu Nguyên Dạ:
“Tạ Dật trên tay đã nhuốm bao nhiêu máu? Hắn là tướng quân, vốn đã khắc chế tà ma. Phàm tục giới, thiên đạo không dung những kẻ này hại người. Tạ Dật mệnh cách cứng cỏi, lại quý giá. Hắn là tiềm long dị số, tà ma muốn thương tổn hắn, thiên đạo sẽ giáng sét trước, chúng còn chưa kịp động đã tan tành rồi.”
“Nhưng tại sao bọn chúng đoạt xác phàm nhân lại không bị phát hiện?” Cuối cùng đầu óc của Nguyên Dạ cũng thông suốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT