Công việc kinh doanh của quầy hàng Giang Phong rất tốt.
Thịt kho thực sự rất ngon.
Nước sốt của anh dường như có thêm thành phần thần kỳ nào đó, thơm lừng tới mười dặm.
Ai đến đây ăn thịt kho đều ngạc nhiên.
Bây giờ là ngày làm việc nên có khá ít khách du lịch đến khu du lịch, nhưng vào giờ ăn thì có nhiều người hơn.
Tuy vậy, Giang Phong cũng đã bán được hai trăm cân thịt vào khoảng hai giờ chiều.
Nhiệm vụ hệ thống đã thành công hoàn thành.
Nhiệm vụ hoàn thành, toàn thân Giang Phong cảm thấy thoải mái.
Một bảng màu xanh hiển thị thông tin:
[Bán thịt kho: 201/200 cân, nhiệm vụ hoàn thành.]
[Nhận phần thưởng bổ sung: Dao phay bằng thép đen*1.]
Lần này phần thưởng là một con dao phay.
Khi xung quanh không có ai, Giang Phong lấy con dao ra.
Con dao phay này toàn thân là màu bạc, có khắc hoa văn ở bên cạnh trông vô cùng đẹp mắt.
Con dao phay này đã được mài sắc, lưỡi dao cực kỳ sắc bén, ngay cả những miếng sườn khó chặt cũng có thể dễ dàng cắt bằng con dao này.
Giang Phong cầm con dao phay trong tay lắc lắc. Con dao này không nặng, làm một số việc cần đến dao cũng dễ hơn.
"Thứ tốt, sau này sẽ cần lắm đó." Giang Phong hài lòng với phần thưởng này.
Anh nhìn món thịt kho trong nồi.
Hôm nay anh chuẩn bị tổng cộng khoảng 300 cân thịt kho, hiện giờ chỉ còn lại một phần ba.
Anh dự định kinh doanh một thời gian, nếu không còn khách nữa sẽ lái xe về nghỉ ngơi.
Nhân tiện nấu sẵn nước cốt cho ngày mai, chuẩn bị sẵn nguyên liệu rồi mai lại quay lại.
Cùng lúc đó, ở nông trường Vui Vẻ của khu du lịch Đầm Nước.
Nông trường Vui Vẻ là nông trường du lịch chính ở đây, môi trường bên trong rất tốt. Sau khi bước vào là có thể nhìn thấy các chuồng dê, bò, bên trong có dê con, bò con.
Có một đồng cỏ phía sau với những chú hươu sao thả rông để khách du lịch cho ăn.
Ngoài ra còn có lều cắm trại trong nông trường, nơi du khách có thể chụp ảnh, check in và còn có thể ăn món lẩu đặc biệt.
Đó là một nơi tuyệt vời để đi du lịch và nghỉ ngơi trong kỳ nghỉ.
Trương Đại Sơn, chủ sở hữu của nông trường Vui Vẻ, ông 45 tuổi, đang trò chuyện với bạn bè, biết được rằng có một anh chàng mới bán thịt kho ở phố ăn vặt bên ngoài, thịt kho được khen rất ngon.
Trương Đại Sơn rất yêu thích thịt, nếu không ông cũng sẽ không mở nông trường chăn nuôi. Khi nghe nói đến món thịt kho ngon, nước miếng trong miệng lại ào ào lên.
“Tiểu Nhã! Tiểu Nhã!” Ông gọi con gái mình.
Con gái của Trương Đại Sơn là Trương Hân Nhã, năm nay 22 tuổi và vừa tốt nghiệp đại học.
Công việc kinh doanh của nông trường Vui Vẻ rất tốt, Trương Hân Nhã không cần phải ra ngoài làm việc, cô ấy chỉ cần giúp việc ở nông trường này.
Trương Hân Nhã được Trương Đại Sơn dạy dỗ rất nghiêm, cô ấy cũng không gặp sóng gió gì quá lớn.
"Bố, có chuyện gì vậy?"
Trương Hân Nhã bước ra hỏi.
“Hôm nay ở phố ăn vặt có một quán bán thịt kho.”
“Con giúp bố mua một ít thịt kho, tối nay bố và Lưu Căn Nhi uống một ít.”
“Mua nhiều vào, giò to, chân gà, móng heo các loại, mua bốn năm cân trở lên.” Trương Đại Sơn nói.
Trương Đại Sơn muốn Trương Hân Nhã ra ngoài vận động một tí, đừng có ru rú ở trong nhà.
"Vâng, con đi đây."
Trương Hân Nhã gật đầu, sau đó lái chiếc xe điện nhỏ của gia đình ra khỏi nông trường, tới chỗ những người bán hàng rong.
Nông trường cách phố ăn vặt không xa, ra khỏi cửa chỉ cần đi bộ dọc theo con đường.
Trương Hân Nhã nhìn tới nhìn lui, tìm kiếm quầy bán thịt kho.
"Ở đây không có ai bán thịt kho cả." Cô ấy nghĩ thầm.
Ở đây có rất nhiều người bán hàng, còn có một số quán ăn nhỏ nên không dễ tìm được một người bán thịt kho. Truyện được Team The Calantha edit và được đăng tải miễn phí duy nhất trên ứng dụng T YT và web t ytnovel.
Nhưng sau khi lái xe được một lúc, Trương Hân Nhã ngửi thấy một mùi thơm lạ.
Mùi thơm này giống như thịt hầm lúc mở nắp nồi và tỏa ra mùi thơm của thịt, cần phải nêm nếm vừa đủ để có được hương vị như vậy.
Gia đình cô ấy điều hành một nông trường và ăn thịt hàng ngày, Trương Hân Nhã có khả năng phân biệt mùi vị của thịt.
Với hương vị thơm ngon như vậy, vị thịt chắc chắn không tệ.
Vì vậy Trương Hân Nhã đi xe lần theo mùi hương đi vào bên trong.
Không lâu sau, cô ấy nhìn thấy xe ăn của Giang Phong.
Giang Phong lúc này đang thu dọn bên ngoài xe ăn, anh tháo tấm biển treo xuống, chuẩn bị thu dọn đồ đạc về nhà.
"Anh trai, chờ một chút!"
Trương Hân Nhã vội vã đi xe đạp điện tới.
Lúc này, Trương Hân Nhã chưa gội đầu, không trang điểm. Cô ấy đang mặc một bộ quần áo thường ngày rộng rãi, đi một đôi dép hình con thỏ dễ thương. Trương Hân Nhã có ngoại hình ưa nhìn, các cô gái trẻ ngày nay rất chú trọng đến ngoại hình, yêu cầu về bản thân cũng khắt khe nên hầu như ai cũng đẹp.
Giang Phong quay người lại nhìn Trương Hân Nhã.
Trương Hân Nhã thấy Giang Phong đẹp trai lập tức thấy ảo não, đáng lẽ cô ấy nên trang điểm một chút.
“Anh trai, tôi muốn mua một ít móng heo và giò.”
"Anh là người mới đến đây hôm nay phải không?"
Trương Hân Nhã nhìn tấm biển trong tay Giang Phong rồi hỏi.
Giang Phong gật đầu: "Ừ, hôm nay tôi tới đây mở quầy hàng."
"Cô muốn mua gì? Thịt kho không còn nhiều đâu."
Trương Hân Nhã nhìn tấm biển và nói: “Cho tôi năm cái móng heo, năm cân giò, năm cân chân gà, năm cân ruột già, năm cân đùi gà.”
Giang Phong nghe được lời nói của cô ấy thì có chút kinh ngạc.
Đơn hàng lớn!
Không ngờ cô gái xinh đẹp không giống khuôn mẫu kia lại có thể phóng khoáng đến vậy!
Vì thế mà anh tự nhiên thấy nhan sắc cô gái đẹp hơn một tí.
Nhìn sao cũng thấy đẹp.
"Được rồi, để tôi xem."
Giang Phong trở lại xe ăn, mở nồi sắt ra, kiểm tra số lượng thịt kho.
“Móng heo không đủ, còn lại bốn cái.”
"Ruột già đã bán hết rồi."
"Có đủ giò, còn khá nhiều chân gà."
“Đùi gà cũng đủ.”
Sau khi nghe được Giang Phong nói, Trương Hân Nhã lập tức nói:
"Anh còn lại bao nhiêu giò tôi lấy hết. Chân gà thì tám cân."
"Có bao nhiêu món kho, đậu phụ với mấy thứ khác tôi cũng muốn."
"Năm đùi gà là đủ."
Giang Phong lập tức lấy hộp cơm trong suốt ra, bắt đầu gói thịt kho, cân đo rồi tính giá.
"Cô ăn uống tốt thế, mua nhiều như vậy." Giang Phong nói chuyện với cô ấy.
"Gia đình tôi ở nông trường Vui Vẻ ở đằng kia, bố tôi và các nhân viên nông trường rất thích ăn thịt."
“Nếu thịt kho của anh ngon thì ngày nào ông ấy cũng mua.” Trương Hân Nhã trả lời.
Nhìn là biết đây đúng là khách sộp rồi.
“Được rồi, thịt kho tôi làm khi còn nóng ăn sẽ rất ngon.”
"Tốt nhất là hâm nóng nó trước khi ăn nhé."
Giang Phong chuẩn bị món thịt kho mà Trương Hân Nhã yêu cầu, gói lại rồi đặt vào khung xe điện cho cô ấy.
"Ôi, mùi vị thật thơm, trở về tôi sẽ nếm thử." Trương Hân Nhã trả tiền, lên xe đạp điện và rời đi.
Sau khi xong đơn hàng của cô ấy, trong nồi của Giang Phong thật sự không còn bao nhiêu thịt kho. ( truyện trên app tyt )
Chỉ còn vài chân gà thôi.
"Thực sự đã bán hết này, nhanh hơn mình nghĩ." Giang Phong cảm thán.
Nếu anh bày quầy hàng đến sau 6 giờ tối thì việc bán hết thịt kho chắc chắn sẽ không thành vấn đề.
Bây giờ mới khoảng 2h30 chiều nên vẫn còn sớm.
Giang Phong cũng không có ý định để bản thân mệt mỏi thêm.
Một lượng công việc vừa phải có thể khiến cuộc sống của con người trở nên trọn vẹn hơn, nhưng làm việc quá nhiều một chút có thể khiến con người trở nên cáu kỉnh.
"Tiểu Hắc, chuẩn bị về nhà."
Giang Phong hét lớn với con chó đen nhỏ trong xe.
"Gâu gâu!" Nó đáp lại bằng một tiếng kêu the thé.
Giang Phong nhìn thấy nó thông minh như vậy không khỏi bật cười.
Cuộc sống thế này thực sự rất nhàn nhã.
Đặc biệt là khi anh chuẩn bị rời đi thì có một khách hàng đến mua hết hàng tồn kho của mình.
Như thế càng khoái chí hơn.
Giang Phong lái xe ăn di động chậm rãi rời khỏi khu du lịch.
Anh mở cửa sổ xe, gió lùa vào mang theo cảm giác tự do thoải mái.