Cùng lúc đó.

Ngoài cửa một chiếc Porsche màu đen dừng lại, cửa sổ xe đóng chặt. Cố Tùy ngẩng đầu khỏi văn kiện, nhìn vào trong.

Nhìn đến người con gái trên sân khấu, váy hở vai ôm sát người, cổ mảnh khảnh trắng nõn. Anh thu hồi tầm mắt, nói với trợ lý: "Đem mấy ly cà phê qua đó đi."

Trợ lý Trần thở ra một tiếng, cầm lấy điện thoại đặt hàng.

Quán cà phê trên lầu hai lập tức chuẩn bị.

Hứa Khuynh đứng ở trung tâm của sự kiện, khóe môi vẫn luôn mỉm cười, cúi đầu nghe người dẫn chương trình nói chuyện, còn có hoạt động rút thăm trúng thưởng chụp ảnh chung, bận đến nỗi không có thời gian uống lấy một ngụm nước.

Lúc này.

Một người phục vụ từ trong đám đông chen vào, tay cầm theo mấy ly cà phê đưa cho người chủ trì.

Người chủ trì còn đang sửng sốt thì nghe nhân viên phục vụ kia cười nói: "Có người mua cho Hứa Khuynh."

Fan hâm mộ nghe xong liền hét lên.

Người chủ trì nhận lấy, nhìn về phía Hứa Khuynh.

Hứa Khuynh hơi hơi mỉm cười, cũng không rõ là ai đưa cà phê.

Nhưng ở trước mặt mọi người thì cũng không tiện từ chối.

Vì thế nụ cười này của cô càng làm fan hiểu lầm hơn.

Fan a a a a kêu lên: "Nhất định là Trình Tầm mua rồi, nhất định là anh ấy."

"Tôi chết mất thôi, ngọt chết tôi rồi."

"A a a a a, Trình Tầm, nhất định là Trình Tầm. Anh ấy đối xử tốt với Hứa Khuynh thật."

Bên ngoài.

m thanh dồn dập truyền đến chiếc Porsche bên ngoài. Cố Tùy lướt nhẹ đầu ngón tay trên văn kiện mấy giây, đóng lại, nói với trợ lý Trần: "Đi ăn cơm trước."

Trợ lý Trần cũng nghe thấy âm thanh cuồng nhiệt của fan CP, cậu ta liếc nhìn sếp mình một cái rồi khởi động xe.

*

Loại cà phê này khá không tốt cho da, nhưng Hứa Khuynh thật sự rất khát, cô uống liên tục mấy ngụm. Từ lúc xuống máy bay đến lúc tham gia hoạt động, ngay cả một ngụm nước cũng không kịp uống.

Mãi cho tới hai giờ rưỡi thì hoạt động mới kết thúc.

Hứa Khuynh không còn chút sức lực để thay quần áo.

Tô Tuyết đem đồ ăn đóng gói tới cho cô.

Hứa Khuynh bưng lên ăn lấy ăn để, Tô Tuyết đưa bình giữ nhiệt đến: "Uống chút nước đi, đừng ăn nhanh như vậy."


Hứa Khuynh uống một hớp lớn nước ấm.

So với uống cà phê, cô thích uống nước ấm hơn.

Tô Tuyết nhìn cô: "Ai đã đưa cà phê thế?"

Hứa Khuynh: "Có thể là fan đưa."

Tô Tuyết: "Lần này fan còn rất cẩn thận, có điều, có phải Trình Tầm đưa hay không, em có muốn nhắn tin hỏi một chút? Nếu là cậu ta đưa, em tìm một cơ hội đáp lễ, gọi là có qua có lại."

Hứa Khuynh ừ một tiếng, cầm lấy di động từ đầu vẫn luôn tắt nguồn.

Lập tức nhảy ra một tin nhắn.

Cố Tùy: Tôi đang ở khách của em, buổi chiều không có hoạt động phải không?

Hứa Khuynh: Anh làm sao biết buổi chiều tôi không có hoạt động?

Cố Tùy: Lịch trình của em công khai.

Hứa Khuynh "à" một tiếng.

Cô rời khỏi khung chat, đang muốn nhắn cho Trình Tầm thì cậu ta đã nhắn đến trước.

Trình Tầm: Cà phê không phải là tôi đưa, lần sau sẽ nhớ kĩ. Fan so với tôi quả nhiên vẫn là tri kỷ hơn.

Hứa Khuynh: À, ok.

Cô buông di động, nói chuyện cà phê cho Tô Tuyết.

Tô Tuyết thở phào nhẹ nhõm, vậy không cần phải đáp lễ, fan muốn hiểu lầm thì cứ việc

Ăn cơm trưa xong đã là ba giờ chiều.

Hứa Khuynh cũng coi như hồi máu sống lại, buổi chiều không có hoạt động gì nên cả đám dọn dẹp chút liền rời đi.

Khách sạn mà đoàn đội Hứa Khuynh đặt nằm gần hải cảng.

Cả đám người đều ở tầng 5.

Nhóm người kéo hành lý xuống thang máy, vừa ra khỏi thang máy liền nhìn thấy một người đàn ông cao lớn dựa vào tường, đầu ngón tay châm thuốc, tay còn lại cầm một hộp đựng cơm.

Chỉ nhìn một bên sườn mặt cũng biết người nọ rất đẹp trai.

Anh ta nghe thấy tiếng động bèn nhìn lại đây, đôi mắt đen như mực.

Hành lang thiếu sáng.

Người đàn ông như ẩn giấu một sự xấu xa nhàn nhạt.

Tô Tuyết nhìn đến Hứa Khuynh.

Hứa Khuynh không có chút biểu cảm gì, cầm lấy thẻ phòng ra khỏi cửa.

Tô Tuyết lập tức phân phó hai trợ lý nhỏ cùng với thợ trang điểm và stylist: "Đi đi đi, ai về phòng nấy. Hứa Khuynh, em mau chóng nghỉ ngơi cho tốt."

Hứa Khuynh quơ quơ thẻ phòng: "Đã biết."

Cô bước lên trước quẹt thẻ phòng.

Mà người đàn ông cao lớn nọ cũng bước theo sau Hứa Khuynh.

Phanh.

Cửa phòng đóng lại.

Những người còn lại sôi nổi thu hồi tầm mắt, quay về phòng mình. Tô Tuyết cũng liếc cửa phòng nọ một cái rồi mới trở về.

*

Trong phòng rất sáng.

Hứa Khuynh để hành lí phòng khách.

Cô xoa xoa cổ.

Cố Tùy buông hộp thức ăn trong tay, từ phía sau ôm lấy eo cô, trực tiếp đem cả người ôm vào lòng.

Hứa Khuynh bắt lấy cánh tay anh, nghiêng đầu nói: "Cố tổng vẫn chưa ăn cơm hả?"

Đôi môi mỏng của anh liền hôn lên cổ cô.

Vừa hôn vừa nhỏ giọng nói: "Ăn, suýt chút nữa đã ăn thịt em rồi."

Hứa Khuynh "xùy" một tiếng.

Dây kéo của váy bị kéo xuống, Cố Tùy đè cô lên tủ, cúi đầu nhìn: "Còn em, muốn ăn tổ yến tôi đem tới trước hay muốn ngủ với tôi trước?"

Hứa Khuynh kinh ngạc, mắt nhìn hộp đựng thức ăn: "Đó là tổ yến?"

Cố Tùy cười khẽ.

"Không phải, đó là nước bọt của chim yến."

Nói xong, anh cắn môi cô, đem người nhấc lên. Hứa Khuynh ngửa cổ, váy từ trên người rơi xuống.

Chỉ trong chốc lát, Cố Tùy ngồi trên sô pha, ôm eo cô. Hứa Khuynh cúi đầu hôn lên môi mỏng của anh. Rèm cửa tung bay phấp phới, bóng người trên sô pha phập phồng lên xuống.

Hồi lâu, Hứa Khuynh chống tay trên vách sô pha.

Cố Tùy ấn eo cô, không cho cô động đậy, ánh mắt mang theo vài phần xấu xa.

Anh nhẹ giọng hỏi: "Lúc đóng phim có hay diễn cảnh thân mật không?"

Trên trán Hứa Khuynh lấm tấm mồ hôi, cô rũ mắt nhìn anh, hai người bốn mắt nhìn nhau.

Vài giây sau.

Hứa Khuynh cong môi cười: "Có, rất nhiều, anh muốn hỏi cái nào?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play