Tô Mặc dưới khăn trùm đầu nghe Trần Thiếu Khanh đến thì thầm cười, không biết soái ca lạnh lùng mặc trang phục cưới thời cổ đại có buồn cười không?
Tô Mặc được dìu ra ngoài, không lâu sau nàng nhìn thấy một đôi giày thêu hình kỳ lân bằng chỉ vàng xuất hiện trước mặt mình.
“Mặc Mặc, ta đến đón nàng.” Giọng nói vui mừng khôn xiết truyền đến, Tô Mặc khẽ cong môi: “Sư huynh, chúng ta đi thôi.”
“Ta chờ ngày này thật vất vả.” Trần Thiếu Khanh vì quá kích động nên giọng nói có chút run rẩy.
Tô Mặc khẽ thở dài, nàng biết, nàng đều biết cả.
Xuyên không đến đây là lưu đày, luôn luôn lưu đày, gian nan trắc trở, khó khăn chồng chất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT