Người không có ý chí cầu sinh, dù là đại la thần tiên cũng không thể gọi nàng ấy trở về.
Bất đắc dĩ, Tô Mặc chỉ có thể để Phượng Ngọc tạm thời ở trong không gian của mình, cụ thể sau này sẽ thế nào, nàng cũng chưa nghĩ ra, chỉ có thể thỉnh thoảng đi thăm dò ý tứ của Tôn Hằng.
Nhưng mặc cho Tô Mặc ám chỉ thế nào, Tôn Hằng vẫn cứng miệng không chịu thừa nhận suy nghĩ trong lòng mình.
“Sư huynh, ta có một cách, muốn thử lần cuối, chàng có thể giúp ta không?” Tô Mặc nhìn Trần Thiếu Khanh từ trên xuống dưới, hỏi với vẻ mặt kỳ quái.
“Cách gì? Sao nàng lại nhìn ta như vậy? Sao ta lại thấy nàng không có ý đồ gì tốt nhỉ?” Trần Thiếu Khanh che mắt Tô Mặc, rồi vòng tay ôm lấy eo nàng hỏi.
“...” Tô Mặc thì thầm vào tai hắn vài câu, Trần Thiếu Khanh lập tức trợn tròn mắt: “Cách này cũng chỉ có nàng mới nghĩ ra được thôi! Đầu óc nàng chứa những gì vậy? Thật là chịu thua nàng!” Nói rồi giơ tay gõ nhẹ lên đầu nàng.
“Đây là cách cuối cùng của ta rồi, nếu không được, ta cũng chỉ có thể từ bỏ thôi.” Tô Mặc xòe tay, vẻ mặt bất lực.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play