“Đi đi! Gọi đi! Gọi to lên.” Tô Côn miễn cưỡng cười nói.
“Cha! Cha! Con là Tô Lâm! Con là Lâm nhi đây!” Quả nhiên Tô Lâm quẫy hai chân nhỏ, chạy về phía con ngựa.
Hắn không biết rằng mình đã buông tay ca ca.
Tô Côn không chạy theo, mà đứng tại chỗ, ngây ngốc nhìn đệ đệ mình ngày càng xa mình.
Khi hắn thấy đệ đệ đã đuổi kịp ngựa của Tô Tử Thành, hắn liền chui vào đám đông, đi ra ngoài.
Hắn đứng bên ngoài đám đông, dựa vào góc tường ngẩng đầu khóc không thành tiếng.
Nương mất rồi, cha mất rồi, giờ đệ đệ cũng mất rồi...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play