Trần Thiếu Khanh liếc mắt đã thấy sắc mặt ông ta không bình thường, hơn nữa nhìn cái chậu đựng thuốc cũng rất hoảng loạn.
Không ổn! Lang trung này có vấn đề.
Hắn và Tô Mặc cùng nhau nhanh chân đi đến chỗ thuốc còn sót lại, Tô Mặc cầm lên ngửi thử, quay đầu nhìn Lý lang trung, ánh mắt trở nên vô cùng sắc bén.
Nàng đưa cho Trần Thiếu Khanh, Trần Thiếu Khanh cũng ngửi thử, lập tức biến sắc, lạnh lùng nhìn Lý lang trung.
“Vị ân nhân, sao thuốc này lại không ổn vậy?” Mẹ Tiểu Sinh khẽ hỏi.
“Các người uống thứ thuốc này mỗi ngày sao?” Tô Mặc hỏi.
“Đúng vậy, Lý lang trung có tấm lòng Bồ Tát, mỗi ngày đều phát thuốc phòng bệnh này miễn phí cho thôn dân.” Có người trong thôn trả lời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT