Trần Thiếu Khanh gật đầu, sau đó cùng Tô Mặc khiêng nữ nhân trên mặt đất.
“Không được động! Các ngươi đã đụng vào nàng ta thì đừng hòng rời khỏi đây!” Lý Đại Thụ gào lên.
“Thúc thúc, nương của bọn ta thực sự chưa chết.” Tiểu Sinh cầu xin ông ta.
“Chết hay không chết có gì khác nhau, các ngươi thấy trong thôn có ai mắc bệnh này mà sống được không? Tiểu Sinh, mau rời khỏi đây, trốn xa một chút!” Lý Đại Thụ lại khuyên bảo huynh đệ chúng.
“Nương của chúng ta có thể sống, cha ta đi vay tiền rồi, nói là sẽ chữa bệnh cho nương của ta!” Tiểu Sinh có chút tức giận, gào lên với Lý Đại Thụ.
“Tiểu Sinh, thôi bỏ đi, đừng để cha ngươi tốn công vô ích, nhà các ngươi nghèo như vậy, ai chịu cho cha ngươi vay tiền, huống hồ, nếu người ta nghe nói nương của ngươi mắc bệnh này, đừng nói là cho vay tiền, chắc chắn ngay cả cửa cũng không cho vào, trực tiếp đuổi ra ngoài.” Lý Đại Thụ vẫn không ngừng lải nhải.
Tô Mặc nhìn ra, ông ta đang câu giờ, chờ lý chính dẫn người đến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT