“Mọi người nhanh chóng chuẩn bị xong xuôi, chúng ta phải đi rồi, hôm nay đã chậm trễ quá lâu rồi, phải nhanh lên.” Giọng nói to lớn của Lý thị vệ lại vang lên trong đám người.
Tô Mặc vội vàng nhảy xuống xe, nàng đứng sang một bên nhìn mọi người Tô gia lần lượt lên xe, đoàn người bắt đầu tiến lên, nàng mới quay người đi tìm ngựa của mình.
“Lộc cộc lộc cộc...” Trần Thiếu Khanh cười híp mắt dắt hai con ngựa đi tới, sau đó ném cho nàng một sợi dây cương: “Làm tốt lắm.”
“Sư huynh, huynh nhìn thấy hết rồi sao?” Tô Mặc bĩu môi nói: “Ta còn tưởng huynh ngủ một mạch đến sáng chứ.”
“Thuốc trong không gian của muội đều đã được ta tưới nước linh tuyền lại một lần rồi, vừa rồi ta cũng sắp xếp lại kho của muội ta rồi, sao có thể ngủ được?”
“Cảm ơn sư huynh, sư huynh và sư phụ là những người tốt với Tô Mặc nhất trên đời.”“ Tô Mặc cười rạng rỡ.
Qua khỏi Mã Pha là đến địa phận của Thanh thành, người ta nói rằng con dốc này là ranh giới phân chia hai mùa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play