“Tô Mặc, muội có muốn cùng...”
“Không cần đâu, sư huynh, chúng nó không nỡ xa ta.” Tô Mặc lắc đầu như trống bỏi.
Chơi thì chơi thế nào cũng được, làm việc thì không muốn làm.
Trần Thiếu Khanh cũng không nói gì, cầm hạt giống và xẻng sang bờ bên kia trồng thuốc.
Tô Mặc nhìn sư huynh đi khuất bóng, nàng đột nhiên có một ảo giác, sao lại thấy không gian rộng ra nhiều thế?
Hóa ra trước kia không thể nhìn thấy hết, chỉ có mấy dãy nhà này, sao bây giờ lại cảm thấy sâu hơn, sư huynh đi xa đến mức không thấy bóng người?
Nàng đột nhiên nhớ ra dạo gần đây sức khỏe của Tô phu nhân có vẻ yếu, luôn phải cố gắng gượng dậy, nàng cầm mấy cái bình nước múc đầy nước suối, định nhân lúc mọi người nghỉ ngơi vào buổi tối, nàng sẽ đổi bình nước, để cả Tô gia đều có thể uống nước suối trong không gian.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT