“Ít nói nhảm, mau đứng lên, không được dừng lại ở đây!” Tên thị vệ trẻ tuổi vung roi về phía ả ta, roi mang theo gió lướt qua trước mặt Sắc Hạ, chỉ thiếu một chút nữa là quất trúng ả ta.
Ả ta sợ hãi lập tức nhảy dựng lên, hét lớn: “Ta thật sự không đi nổi nữa rồi, bọn họ là người thì được ngồi xe ngựa lớn, chúng ta cũng là người mà lại phải đi bộ, còn đeo cả xiềng xích nặng như vậy, quan gia các người bắt nạt người quá đáng! Hu hu...” Nói rồi lại khóc òa lên.
“Đúng vậy, tại sao bọn họ được ngồi xe ngựa, còn chúng ta phải đi bộ, bảo bọn họ xuống, cũng để tỷ muội chúng ta ngồi!” Ngoại trừ Trần Yên Vũ, những người còn lại của Yên Vũ lâu đều hùa theo.
Tên thị vệ trẻ tuổi nào đối phó được với đám kỹ nữ này, nhất thời không biết phải làm sao, con ngựa của hắn bị mấy nữ nhân kéo qua kéo lại, hơn mười đôi mắt đưa tình nhìn hắn.
Tô phu nhân không chút biến sắc, dìu Tô Bân xuống xe ngựa, nói lớn: “Được, ai muốn ngồi xe ngựa, mời!”
Nói rồi đưa lòng bàn tay ra.
Sắc Hạ thấy bà là một bà lão, đoán chắc bà cũng không làm gì được, bèn uốn éo đi về phía xe ngựa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT